VN88 VN88

Tâm sự cuộc sống cô độc vì là gay

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống cuộc sống cô độc vì là gay hay nhất tại Truyenphimsex.com về tâm sự cuộc sống.

Tam su cuoc song co doc vi la gay

Em chưa từng yêu ai cả, cũng chưa có một người bạn thân thật sự. Sau mỗi giờ đi học em về nhà, không biết đi đâu, đi cùng ai, làm cái gì, tâm trạng như điên cuồng, muốn gào thét mà không được.

Em đang là sinh viên đại học năm thứ 3, học chậm 3 năm do mất phương hướng trong cuộc sống. Bình thường em là người vui vẻ, hòa đồng, thoải mái, yêu đời, đôi khi lại cảm thấy bế tắc, hay chán nản, stress vì có nhiều chuyện không biết chia sẻ cùng ai. Có lẽ ngay từ khi sinh ra ông trời đã định cho em cuộc sống khó khăn, khổ sở như vậy.

Theo mẹ kể, lúc lọt lòng em rất bé và yếu, gia đình không hy vọng, phải nhờ bệnh viện nuôi trong lồng ấp. Được 3 ngày bệnh viện trả về bảo gia đình chuẩn bị tinh thần xấu nhất. Vậy mà em vẫn còn sống đến bây giờ, khỏe mạnh, giá như ông trời cho phép em được chọn mình là ai khi được sinh ra thì tốt biết mấy vì em là người đồng tính.

Khi còn là cậu học sinh cấp 2, em đã bị bạn bè trêu trọc, bắt nạt, đánh đập, kỳ thị. Em rất đau khổ, đến nỗi mỗi ngày đi học là một nỗi sợ kinh hoàng. Không biết hôm nay đi học sẽ bị trêu gì, có bị đánh không, có bị gọi tên biệt danh, làm trò hề hay không. Bị một tập thể lớp hùa vào như vậy, em không thể làm gì được, ức chế, đôi khi khóc trong lòng mà không dám nói ra, anh trai học cùng lớp nhưng vô tâm mặc kệ em.

Tâm sự cuộc sống cô độc vì là gay

Cuộc sống như vậy nên đã làm thay đổi tính cách của em, không biết là tích cực hay tiêu cực nữa, em thấy thù hận tất cả bạn đã bắt nạt mình. Trong đầu nghĩ ra hàng ngàn cái kết cục tồi tệ cho chúng bạn đó, mỗi khi nghĩ đến máu trong người em như sôi lên, lửa hận như thiêu cháy tất cả, hận quá em không làm gì được (vì còn đủ tỉnh táo để không muốn mắc sai lầm) nên nước mắt cứ rơi ra. Từ ngày ấy, em quyết định sẽ không bao giờ phải cúi đầu thêm một lần nào nữa, không cho phép ai bắt nạt mình, không khóc, không yếu đuối… học cách tạo vỏ bọc để bảo vệ chính mình.

Từ ngày lên cấp 3, cuộc sống của em thay đổi, không còn bị bắt nạt nữa vì tất cả bạn bè mới đều không biết sự thật về em. Em học anh trai mình cách ứng xử để không ai phát hiện mình là gay cho đến tận bây giờ. Mọi chuyện đã tốt hơn từ khi em chấp nhận giới tính thật của mình (khoảng 3 năm về trước), em không còn cảm thấy có lỗi hay tự ti vì mình là gay nữa. Em tự rèn cho mình tính cách mạnh mẽ, tự học cách yêu bản thân, tự nhủ mình cố gắng vươn lên. Dù chưa làm được điều gì to tát cả nhưng trong em luôn có một niềm tin vào con người mình, tin vào khả năng của bản thân.

Do em vẫn chưa thật sự thoát khỏi ám ảnh của quá khứ, do định kiến của xã hội vẫn còn nên em sống trầm lặng và tẻ nhạt vô cùng, không tìm được cho mình mục đích sống, ước mơ. Em chưa từng yêu ai cả, cũng chưa có một người bạn thân thật sự. Sau mỗi giờ đi học em về nhà, không biết đi đâu, đi cùng ai, làm cái gì, tâm trạng như điên cuồng, muốn gào thét mà không được, chẳng biết kể với ai.

Em sợ một cuộc sống cô độc, không bạn bè, không gia đình và chết không ai hay, tâm trạng rất hỗn tạp vì áp lực cuộc sống, vì em vẫn còn bị mắc kẹt trong cái quá khứ, gia đình không hòa thuận. Em hay cáu gắt, thấy khó chịu với gia đình, nhất là mẹ. Từ bé đến giờ, mẹ chưa bao giờ cưng nựng hay âu yếm em cả. Mẹ luôn làm em khó chịu, nhất là hay so sánh em với anh trai hay người khác, đặc biệt là hay miệt thị và nói khó nghe. Em không bao giờ chấp nhận lời lẽ của mẹ, mẹ nói một em nói mười, mẹ nói to thì em hét lên. Em thấy rất khó chịu, biết là sai nhưng vẫn không thể nào sửa được.

Em cần làm gì để thoát khỏi cuộc sống hiện tại, để trở thành người thành đạt, để có được sự tôn trọng của mọi người, để tìm được người bạn, một người yêu thương mình thật lòng và để em có thể ngẩng cao đầu nhìn thế giới xung quanh? Em có cần phải đi khám bác sĩ tâm lý hay không? Xin mọi người hãy giúp đỡ và cho em ý kiến.

(Tâm sự cuộc sống Truyenphimsex.com)

 

VN88

Viết một bình luận